Các mục sư và trưởng lão trong tôn giáo có thật sự do Đức Chúa Trời sắp đặt, và vâng phục các mục sư và trưởng lão có phải là vâng phục và đi theo Đức Chúa Trời không

07/12/2020

Lời Đức Chúa Trời có liên quan:

Khi lựa chọn một người phụng sự cho Ngài, Đức Chúa Trời luôn có những nguyên tắc riêng của Ngài. Việc phụng sự Đức Chúa Trời hoàn toàn không đơn giản là vấn đề nhiệt tình như mọi người tưởng tượng. Ngày nay, các ngươi thấy rằng hết thảy những ai phụng sự trước Đức Chúa Trời đều làm như vậy bởi vì họ có sự hướng dẫn của Đức Chúa Trời và công tác của Đức Thánh Linh, và bởi vì họ là những người theo đuổi lẽ thật. Đây là những điều kiện tối thiểu đối với hết thảy những ai phụng sự Đức Chúa Trời.

Phụng sự Đức Chúa Trời không phải là nhiệm vụ đơn giản. Những người có tâm tính bại hoại vẫn không thay đổi không bao giờ có thể phụng sự Đức Chúa Trời. Nếu tâm tính của ngươi chưa bị phán xét và hành phạt bởi lời Đức Chúa Trời, thì tâm tính của ngươi vẫn còn đại diện cho Sa-tan, điều chứng tỏ rằng ngươi phụng sự cho Đức Chúa Trời bởi những ý định tốt của riêng mình, rằng việc phụng sự của ngươi dựa trên bản tính Sa-tan của ngươi. Ngươi phụng sự Đức Chúa Trời với tính cách tự nhiên của ngươi, và theo những sở thích cá nhân của ngươi. Hơn nữa, ngươi luôn nghĩ rằng những điều ngươi sẵn lòng làm là những điều làm vui lòng Đức Chúa Trời, và những điều ngươi không muốn làm là những điều Đức Chúa Trời ghét; ngươi làm việc hoàn toàn theo những sở thích của riêng mình. Đây có thể được gọi là phụng sự Đức Chúa Trời không? Cuối cùng, sẽ không có chút thay đổi nào trong tâm tính sống của ngươi; thay vào đó, việc phụng sự của ngươi sẽ khiến ngươi càng ngang bướng hơn, từ đó làm ăn sâu tâm tính bại hoại của ngươi, và như vậy, trong ngươi sẽ hình thành những quy tắc về việc phụng sự Đức Chúa Trời mà chủ yếu dựa trên tính cách của bản thân ngươi, và những kinh nghiệm phát xuất từ việc phụng sự của ngươi theo tâm tính của bản thân ngươi. Đây là những kinh nghiệm và bài học của con người. Nó là triết lý sống trên thế gian của con người. Những người như thế này có thể được xếp vào loại những người Pha-ri-si và các chức sắc tôn giáo. Nếu họ không bao giờ thức tỉnh và ăn năn, thì cuối cùng họ chắc chắn sẽ trở thành các christ giả và những kẻ địch lại Đấng Christ lừa gạt mọi người trong thời kỳ sau rốt. Các christ giả và những kẻ địch lại Đấng Christ được nói đến sẽ dấy lên từ những kẻ như vậy. Nếu những người phụng sự Đức Chúa Trời làm theo tính cách của riêng mình và hành động theo ý muốn của riêng mình, thì họ có nguy cơ bị vứt bỏ bất cứ lúc nào. Những người áp dụng nhiều năm kinh nghiệm có được của mình để phụng sự Đức Chúa Trời nhằm chiếm được cảm tình của những người khác, để lên lớp họ và kiểm soát họ, và để đứng ở địa vị cao – và những người không bao giờ ăn năn, không bao giờ xưng tội, không bao giờ từ bỏ những lợi ích của địa vị – những người này sẽ gục ngã trước Đức Chúa Trời. Họ cùng một giuộc với Phao-lô, dựa vào thâm niên của mình và khoe khoang trình độ của mình. Đức Chúa Trời sẽ không hoàn thiện những người như thế này. Phụng sự như thế cản trở công tác của Đức Chúa Trời. Mọi người luôn bám vào những điều xưa cũ. Họ bám vào những quan niệm của quá khứ, vào mọi thứ từ những thời đại đã qua. Đây là một chướng ngại rất lớn cho việc phụng sự của họ. Nếu ngươi không thể vứt bỏ chúng, thì những thứ này sẽ bóp nghẹt cả cuộc đời ngươi. Đức Chúa Trời sẽ không khen ngợi ngươi, không một chút nào, kể cả khi ngươi gãy chân vì chạy hay gãy lưng vì lao động, kể cả khi ngươi tử đạo vì phụng sự Đức Chúa Trời. Hoàn toàn ngược lại: Ngài sẽ phán rằng ngươi là một kẻ hành ác.

– Việc phụng sự tôn giáo phải bị thanh trừng, Lời, Quyển 1 – Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời

Công việc trong tâm trí con người quá dễ để con người đạt được. Các mục sư và lãnh đạo trong giới tôn giáo chẳng hạn, họ dựa vào những ân tứ và chức vụ để làm công việc của họ. Những người theo họ trong thời gian dài sẽ lây những ân tứ của họ và chịu ảnh hưởng bởi một phần hữu thể của họ. Họ tập trung vào những ân tứ, khả năng và kiến thức của mọi người, và họ chú ý đến những thứ siêu nhiên và nhiều giáo lý thâm sâu phi thực tế (dĩ nhiên, những giáo lý thâm sâu này không thể đạt được). Họ không tập trung vào việc thay đổi tâm tính mọi người, mà thay vào đó, tập trung vào huấn luyện mọi người giảng đạo và làm việc, nâng cao kiến thức của mọi người và các giáo lý tôn giáo phong phú của họ. Họ không tập trung vào việc tâm tính của mọi người đã được thay đổi bao nhiêu, hay mọi người hiểu được bao nhiêu về lẽ thật. Họ không quan tâm đến thực chất của mọi người, càng không cố gắng để biết được các trạng thái bình thường và bất thường của mọi người. Họ không phản đối các quan niệm của mọi người, hay tỏ lộ các quan niệm của họ, càng không tỉa sửa mọi người vì những khiếm khuyết hay sự bại hoại của họ. Hầu hết những người theo họ phục vụ vì ân tứ của họ, và tất cả những gì họ đưa ra là những quan niệm tôn giáo và lí thuyết thần học, những điều xa rời thực tế và hoàn toàn không thể trao sự sống cho mọi người. Thực ra, thực chất công việc của họ là ươm mầm tài năng, ươm mầm một người từ không có gì trở thành một cử nhân trường dòng tài năng, để sau này tiếp tục làm việc và lãnh đạo.

– Công tác của Đức Chúa Trời và công việc của con người, Lời, Quyển 1 – Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời

Những người đứng trên bục ấy đều đã nghiên cứu thần học, được chủng viện đào tạo, có kiến thức và lý thuyết thần học – họ cơ bản là trụ cột của Cơ Đốc giáo. Cơ Đốc giáo đào tạo những người như thế để đứng trên bục thuyết giảng, đi lanh quanh truyền giáo và làm việc. Họ nghĩ giá trị của Cơ Đốc giáo nằm ở những người có năng lực như các học viên thần học, các mục sư và nhà thần học, là những người thuyết giáo các bài giảng; những người ấy là vốn liếng của họ. Nếu mục sư của một hội thánh đã tốt nghiệp từ một chủng viện, giỏi giải nghĩa Kinh Thánh, đã đọc một số sách thuộc linh, có chút kiến thức và biết ăn nói, thì hội thánh phát triển mạnh, và có uy tín hơn nhiều so với các hội thánh khác. Những người này trong Cơ Đốc giáo ủng hộ điều gì? Kiến thức. Và kiến thức này đến từ đâu? Nó đã được truyền lại từ thời cổ đại. Trong thời cổ đại đã có Kinh Thánh, được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, mỗi thế hệ đọc và học, mãi cho đến thời hiện tại. Con người chia Kinh Thánh thành những phần khác nhau và tạo ra những phiên bản khác nhau cho mọi người nghiền ngẫm và học hỏi. Nhưng điều mà họ học không phải là cách hiểu lẽ thật và biết Đức Chúa Trời, hay cách hiểu ý muốn của Đức Chúa Trời và đạt được sự kính sợ Đức Chúa Trời và lánh khỏi điều ác; thay vào đó, họ nghiền ngẫm kiến thức chứa đựng trong đó. Cùng lắm, họ xem xét những lẽ mầu nhiệm chứa đựng bên trong, họ nhìn xem những lời tiên tri nào trong Sách Khải Huyền được thành toàn ở một khoảng thời gian nhất định, khi nào những đại họa sẽ đến, khi nào thiên niên kỷ sẽ đến – đây là những điều họ nghiên cứu. Và điều họ nghiên cứu có kết nối với lẽ thật không? Không. Tại sao họ lại nghiên cứu những điều không có sự kết nối với lẽ thật? Càng nghiên cứu chúng, họ càng nghĩ mình hiểu, và họ càng trang bị cho mình những câu chữ và học thuyết. Vốn liếng của họ cũng lớn mạnh. Trình độ của họ càng cao, họ càng nghĩ mình có năng lực, họ càng tin đức tin của mình nơi Đức Chúa Trời là hoàn mỹ, và càng có nhiều khả năng họ nghĩ mình được cứu rỗi và bước vào vương quốc thiên đàng.

Trích từ “Chúng tà ác, quỷ quyệt và giả dối (III)” trong Vạch trần kẻ địch lại Đấng Christ

Tất cả những người trong Cơ Đốc giáo mà nghiên cứu thần học, Kinh Thánh, và thậm chí lịch sử công tác của Đức Chúa Trời – họ có phải là những tín đồ thật không? Họ có khác gì với các tín đồ và những người theo Đức Chúa Trời mà Đức Chúa Trời nói đến không? Trong mắt của Đức Chúa Trời, họ có tin Đức Chúa Trời không? (Không). Họ nghiên cứu thần học, họ nghiên cứu Đức Chúa Trời. Có sự khác biệt nào giữa họ, những người nghiên cứu Đức Chúa Trời và những người nghiên cứu những thứ khác không? Không có sự khác biệt. Họ cũng y như những người nghiên cứu lịch sử, những người nghiên cứu triết học, những người nghiên cứu luật, những người nghiên cứu sinh học, những người nghiên cứu thiên văn học – họ chỉ là không thích khoa học, hay sinh học, hay bất kỳ bộ môn nào khác; họ chỉ thích thần học. Những người này nghiên cứu Đức Chúa Trời bằng cách tìm kiếm manh mối và những sự ban ra trong công tác của Đức Chúa Trời – và nghiên cứu của họ cho ra những gì? Liệu họ có thể xác định được Đức Chúa Trời có hiện hữu hay không không? Họ sẽ không bao giờ. Liệu họ có thể xác định được ý muốn của Đức Chúa Trời không? (Không). Tại sao? Bởi họ sống giữa những câu từ, họ sống giữa kiến thức, họ sống giữa triết lý, họ sống giữa những trí tuệ và tư tưởng của con người. Họ sẽ không bao giờ có thể thấy Đức Chúa Trời, họ sẽ không bao giờ đạt được sự khai sáng của Đức Thánh Linh. Đức Chúa Trời định nghĩa họ như là gì? Như là những kẻ chẳng tin, như những người ngoại đạo. Những kẻ chẳng tin và người ngoại đạo này trà trộn vào cái gọi là cộng đồng Cơ Đốc, tỏ ra như là những người tin Đức Chúa Trời, tỏ ra như là các Cơ Đốc nhân – nhưng thực tế, họ có thật sự thờ phượng Đức Chúa Trời không? Họ có thật sự vâng phục Ngài không? Không. Tại sao? Một điều chắc chắn rằng: Đó là vì, trong lòng họ, họ không tin rằng Đức Chúa Trời đã sáng thế, rằng Ngài cai trị muôn vật, rằng Ngài có thể trở nên xác thịt, họ càng không tin rằng Đức Chúa Trời hiện hữu. Sự không tin này biểu thị điều gì? Sự hoài nghi, phủ nhận, và thậm chí một thái độ hy vọng những lời tiên tri được phán bởi Đức Chúa Trời – đặc biệt là những lời về các thảm họa – không trở thành sự thật và không ứng nghiệm. Đây là thái độ mà họ dùng để đối đãi với niềm tin nơi Đức Chúa Trời, và đó cũng là bản chất và bộ mặt thật của cái gọi là đức tin trong họ. Những người này nghiên cứu Đức Chúa Trời bởi vì họ có sở thích đặc biệt đối với sự uyên thâm và kiến thức thần học, và quan tâm đến những sự kiện lịch sử của công tác của Đức Chúa Trời. Họ không gì hơn là một đám trí thức nghiên cứu thần học. Những “trí thức” này không tin vào sự hiện hữu của Đức Chúa Trời, do đó họ làm gì khi Đức Chúa Trời đến làm công tác và những lời của Ngài được ứng nghiệm? Phản ứng đầu tiên của họ khi nghe Đức Chúa Trời đã trở nên xác thịt và đang thực hiện công tác mới là gì? “Không thể nào!” Họ lên án bất kỳ ai rao giảng công tác mới của Đức Chúa Trời, và thậm chí muốn giết những người đó. Đây là biểu hiện của điều gì? Chẳng phải đây là biểu hiện của việc họ đích thực là những kẻ địch lại Đấng Christ sao? Họ thù nghịch công tác của Đức Chúa Trời và sự ứng nghiệm của những lời Ngài, nói gì đến xác thịt nhập thể của Ngài: “Nếu Ngài không nhập thể và lời Ngài không được ứng nghiệm thì Ngài là Đức Chúa Trời. Nếu lời Ngài đã được ứng nghiệm và Ngài đã nhập thể, thì Ngài không phải”. Ẩn ý của điều này là gì? Đó là họ không cho phép sự nhập thể của Đức Chúa Trời chừng nào họ còn tồn tại. Chẳng phải đây đích thực là kẻ địch lại Đấng Christ sao? Đây là kẻ địch lại Đấng Christ chính hiệu.

Trích từ “Chúng tà ác, quỷ quyệt và giả dối (III)” trong Vạch trần kẻ địch lại Đấng Christ

Nhìn vào những người lãnh đạo của mỗi giáo phái – họ đều kiêu ngạo và tự cho mình là đúng, và những giải thích của họ về Kinh Thánh thiếu bối cảnh và được hướng dẫn bởi trí tưởng tượng của chính họ. Hết thảy họ đều dựa vào các ân tứ và học thức để thực hiện công việc của mình. Nếu họ không thể giảng gì cả thì liệu mọi người có đi theo họ không? Xét cho cùng, họ có một số hiểu biết và có thể giảng về một giáo lý nào đó, hoặc họ biết cách lôi kéo người khác và sử dụng mưu mẹo nào đó. Họ sử dụng những cách này để đem mọi người đến trước mặt họ và lừa dối mọi người. Trên danh nghĩa, những người đó tin vào Đức Chúa Trời, nhưng thực ra, họ đi theo những người lãnh đạo của mình. Khi họ gặp ai đó đang rao giảng về con đường thật, một số trong số họ nói rằng: “Chúng tôi phải hỏi ý kiến lãnh đạo của chúng tôi về đức tin của chúng tôi”. Con người là trung gian trong đức tin của họ vào Đức Chúa Trời; điều đó chẳng phải là một vấn đề sao? Vậy, những nhà lãnh đạo kia đã trở thành gì? Chẳng phải họ đã trở thành người Pha-ri-si, những kẻ chăn chiên giả, những kẻ địch lại Đấng Christ và những chướng ngại vật cản trở mọi người chấp nhận con đường thật sao? …

Trước đây, những người tin vào Đức Chúa Trời có thể đã đi theo một người, hoặc họ có thể đã không thỏa mãn ý muốn của Đức Chúa Trời; nhưng trong giai đoạn cuối cùng này, họ sẽ phải đến trước Đức Chúa Trời. Nếu nền tảng của ngươi là sự trải nghiệm của ngươi về giai đoạn công tác này, nhưng ngươi vẫn tiếp tục đi theo một người, thì ngươi không thể tha thứ được, và sẽ kết thúc như Phao-lô mà thôi.

Trích từ “Chỉ theo đuổi lẽ thật mới là thực sự tin vào Đức Chúa Trời” trong Ghi chép về những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt

Những người tin vào Đức Chúa Trời nên vâng phục Đức Chúa Trời và thờ phượng Ngài. Không được đề cao hay kính trọng bất kỳ ai; không được xếp Đức Chúa Trời thứ nhất, những người mà ngươi kính trọng thứ hai, và bản thân ngươi thứ ba. Không người nào được giữ vị trí trong lòng ngươi, và ngươi không được xem con người – đặc biệt những ai mà ngươi tôn sùng – ngang hàng với Đức Chúa Trời hay tương đương với Ngài. Điều này là không thể dung thứ với Đức Chúa Trời.

– Mười sắc lệnh quản trị phải được vâng phục bởi dân sự được Đức Chúa Trời chọn trong Thời đại Vương quốc, Lời, Quyển 1 – Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời

Một số người không vui hưởng lẽ thật, chứ đừng nói tới sự phán xét. Thay vào đó, họ vui thích quyền lực và sự giàu có; những người như thế được gọi là những kẻ tìm kiếm quyền lực. Họ chỉ tìm kiếm những giáo phái có tầm ảnh hưởng trên thế giới, và họ chỉ tìm những mục sư và giáo lý viên đến từ các trường dòng. Mặc dù họ đã chấp nhận con đường lẽ thật, nhưng họ chỉ tin một nửa; họ không thể dành trọn tâm trí mình, miệng họ nói về việc dâng mình cho Đức Chúa Trời, nhưng mắt họ tập trung vào những mục sư và giáo lý viên vĩ đại, và họ chẳng buồn liếc nhìn Đấng Christ lần thứ hai. Tâm họ gắn chặt với danh vọng, cơ đồ, và sự vinh hiển. Họ nghĩ sẽ không bao giờ có việc một con người bé mọn như thế lại có khả năng chinh phục rất nhiều người, rằng một người tầm thường như thế lại có thể hoàn thiện con người. Họ nghĩ sẽ không bao giờ có việc những kẻ vô danh từ bụi tro và đống phân lại là dân sự được chọn bởi Đức Chúa Trời. Họ tin rằng nếu những người như thế là đối tượng của sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời, thì trời và đất sẽ bị đảo lộn, và hết thảy mọi người sẽ cười đến chết. Họ tin rằng nếu Đức Chúa Trời chọn những kẻ vô danh này để hoàn thiện, vậy thì những người vĩ đại kia sẽ trở thành chính Đức Chúa Trời. Những quan điểm của họ bị vấy bẩn bởi sự không tin; còn hơn cả không tin, họ đơn thuần là những con thú lố bịch. Bởi vì họ chỉ coi trọng địa vị, uy tín, quyền lực, và họ chỉ quý trọng những nhóm và giáo phái lớn. Họ không chút tôn trọng những người được Đấng Christ dẫn dắt; họ đơn thuần là những kẻ phản bội đã quay lưng với Đấng Christ, với lẽ thật, và với sự sống.

Điều mà ngươi ngưỡng mộ không phải là sự khiêm nhường của Đấng Christ, mà là những kẻ chăn dắt giả mạo có địa vị nổi trội. Ngươi không quý mến vẻ đáng yêu và sự khôn ngoan của Đấng Christ, mà quý mến những kẻ phóng đãng chìm đắm trong sự nhơ nhuốc của trần gian. Ngươi cười vào nỗi đau của Đấng Christ, Đấng không có nơi để gối đầu, nhưng ngươi lại ngưỡng mộ những cái xác săn lùng của lễ và sống trong sự trụy lạc. Ngươi không sẵn lòng chịu khổ bên cạnh Đấng Christ, nhưng ngươi vui vẻ lao vào vòng tay của những kẻ khinh suất địch lại Đấng Christ, mặc dù họ chỉ cung cấp cho ngươi xác thịt, lời nói, và sự kiểm soát. Ngay cả lúc này, lòng ngươi vẫn hướng về họ, hướng đến thanh danh của họ, hướng đến địa vị của họ, hướng đến sự ảnh hưởng của họ. Ấy thế mà ngươi tiếp tục giữ thái độ mà qua đó ngươi cảm thấy công tác của Đấng Christ là khó chấp nhận được và ngươi không sẵn lòng chấp nhận nó. Đây là lý do vì sao Ta phán rằng ngươi thiếu đức tin để thừa nhận Đấng Christ. Lý do ngươi theo Ngài đến ngày nay chỉ là vì ngươi không có sự chọn lựa nào khác. Một loạt những hình ảnh cao trọng mãi chồng chất trong lòng ngươi; ngươi không thể quên mỗi lời nói và việc làm của họ, cũng như những lời nói và bàn tay thế lực của họ. Trong lòng các ngươi, họ mãi là những người hùng tối cao và vĩnh viễn. Thế nhưng đối với Đấng Christ của hôm nay thì không như vậy. Ngài mãi mãi không đáng kể trong lòng ngươi, và mãi mãi không đáng tôn kính. Bởi vì Ngài quá tầm thường, có quá ít tầm ảnh hưởng, và quá là không cao quý.

Dù gì đi nữa, Ta nói rằng hết thảy những ai không coi trọng lẽ thật đều là những kẻ chẳng tin và kẻ phản bội lẽ thật. Những kẻ như thế sẽ không bao giờ nhận được sự chấp thuận của Đấng Christ. Bây giờ ngươi đã xác định được sự không tin trong ngươi là bao nhiêu chưa, và sự phản bội của ngươi với Đấng Christ là bao nhiêu chưa? Ta khuyên ngươi thế này: Bởi vì ngươi đã chọn con đường lẽ thật, ngươi nên hết lòng dành trọn bản thân mình; đừng tự mâu thuẫn hay nửa vời. Ngươi nên hiểu rằng Đức Chúa Trời không thuộc về thế gian hay bất kỳ người nào, mà thuộc về tất cả những ai thật sự tin vào Ngài, tất cả những ai thờ phượng Ngài, tất cả những ai tận tụy và trung tín với Ngài.

– Ngươi có phải là tín đồ thật sự của Đức Chúa Trời? Lời, Quyển 1 – Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời

Hồi chuông thời sau hết báo động đã vang lên, đại thảm họa đã ập xuống, bạn có muốn cùng gia đình nghênh đón được Thiên Chúa, và có cơ hội nhận được sự che chở của Thiên Chúa không?

Nội dung liên quan

Liên hệ với chúng tôi qua Messenger