Chị nói danh Đức Chúa Trời trong mỗi thời đại không thể biểu trưng cho sự toàn vẹn của Ngài, vậy thì ý nghĩa của danh Ngài trong mỗi thời đại là gì?
Câu trả lời: Một vấn đề này rất quan trọng. Đức Chúa Trời Toàn Năng phán: “‘Giê-hô-va’ là danh mà Ta đã lấy trong thời gian Ta làm việc ở Y-sơ-ra-ên, và nó có nghĩa là Đức Chúa Trời của dân Y-sơ-ra-ên (dân sự được Đức Chúa Trời chọn), Đấng có thể thương xót con người, rủa sả con người, và hướng dẫn đời sống của con người; Đức Chúa Trời sở hữu quyền năng to lớn và đầy sự khôn ngoan. ‘Jêsus’ là Em-ma-nu-ên, nghĩa là của lễ chuộc tội đầy tình yêu thương, đầy lòng nhân từ và cứu chuộc con người. Ngài đã làm công tác của Thời đại Ân điển, Ngài đại diện cho Thời đại Ân điển, và chỉ có thể đại diện cho một phần công tác của kế hoạch quản lý. Điều đó có nghĩa là, chỉ có Đức Giê-hô-va mới là Đức Chúa Trời của dân Y-sơ-ra-ên được chọn, Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời của Y-sác, Đức Chúa Trời của Gia-cốp, Đức Chúa Trời của Môi-se, và Đức Chúa Trời của toàn thể dân Y-sơ-ra-ên. Và như vậy, trong thời đại hiện nay, toàn thể dân Y-sơ-ra-ên, ngoại trừ dân Do Thái, đều thờ phượng Đức Giê-hô-va. Họ dâng vật hi sinh cho Ngài trên bàn thờ và mặc áo choàng của các thầy tế lễ hầu việc Ngài trong đền thờ. Điều họ hy vọng là sự tái xuất hiện của Đức Giê-hô-va. Chỉ có Jêsus mới là Đấng Cứu Chuộc của nhân loại, và Ngài là của lễ chuộc tội đã cứu chuộc nhân loại khỏi tội lỗi. Nghĩa là, danh của Jêsus đã đến từ Thời đại Ân điển và đã ra đời vì công tác cứu chuộc trong Thời đại Ân điển. Danh Jêsus đã ra đời để cho phép những người trong Thời đại Ân điển được tái sinh và cứu rỗi, và là một danh đặc biệt cho sự cứu chuộc toàn thể nhân loại. Do đó, danh Jêsus đại diện cho công tác cứu chuộc, và biểu thị cho Thời đại Ân điển. Danh Giê-hô-va là một danh đặc biệt cho người dân Y-sơ-ra-ên đã sống dưới luật pháp. Trong từng thời đại và từng giai đoạn công tác, danh của Ta không phải là vô căn cứ, mà mang ý nghĩa đại diện: Mỗi danh đại diện cho một thời đại. ‘Giê-hô-va’ đại diện cho Thời đại Luật pháp, và là danh tôn kính mà dân Y-sơ-ra-ên gọi Đức Chúa Trời họ thờ phượng. ‘Jêsus’ đại diện cho Thời đại Ân điển, và là danh của Đức Chúa Trời của tất cả những ai đã được cứu chuộc trong Thời đại Ân điển. Nếu con người vẫn mong mỏi sự hiện đến của Jêsus Đấng Cứu Thế trong thời kỳ sau rốt, và vẫn mong chờ Ngài đến trong hình tượng mà Ngài đã mang lấy tại xứ Giu-đê, thì toàn bộ kế hoạch quản lý sáu nghìn năm hẳn sẽ dừng lại trong Thời đại Cứu chuộc, và không thể tiến triển xa thêm chút nào. Hơn thế nữa, thời kỳ sau rốt hẳn sẽ không bao giờ đến, và thời đại này hẳn sẽ không bao giờ kết thúc. Điều này là do Jêsus Đấng Cứu Thế chỉ dành cho sự cứu chuộc và cứu rỗi nhân loại. Ta đã lấy danh Jêsus chỉ vì lợi ích của tất cả tội nhân trong Thời đại Ân điển, nhưng đó không phải là danh mà bởi đó Ta sẽ kết thúc toàn thể nhân loại” (Đấng Cứu Thế đã trở lại trên một “đám mây trắng”, Lời, Quyển 1 – Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời).
Từ những lời của Đức Chúa Trời Toàn Năng, chúng ta đã hiểu ý nghĩa của những danh mà Đức Chúa Trời đã lấy trong mỗi thời đại. Trong Thời đại Luật pháp, danh của Ngài là Đức Giê-hô-va, và danh đó biểu trưng cho những gì Ngài đã bày tỏ với nhân loại trong thời đại đó: một tâm tính của sự oai nghi, thịnh nộ, nguyền rủa, và thương xót. Sau đó, Đức Chúa Trời bắt đầu công tác của Thời đại Luật pháp với danh Đức Giê-hô-va. Ngài đã ban hành luật pháp và những điều răn, và chính thức dẫn dắt nhân loại sơ khai sống trên địa cầu. Ngài đã yêu cầu mọi người tuân thủ nghiêm ngặt luật pháp và học cách thờ phụng Ngài, tôn Ngài là vĩ đại. Phước lành và ân điển sẽ đi theo bất cứ ai tuân thủ luật pháp. Bất cứ ai vi phạm luật pháp sẽ bị ném đá đến chết, hoặc sẽ bị lửa từ trời thiêu đốt. Thế nên những người Y-sơ-ra-en đã nghiêm ngặt tuân thủ luật pháp, và giữ danh Đức Giê-hô-va là thánh khiết. Họ đã sống dưới danh Đức Giê-hô-va trong vài ngàn năm, cho đến khi Thời đại Luật pháp kết thúc. Vào cuối Thời đại Luật pháp, vì nhân loại đã trở nên ngày càng bại hoại và phạm tội ngày càng nhiều, không thể tuân thủ luật pháp. Mọi người phải đối mặt với tai họa triền miên do bị trừng phạt vì vi phạm luật pháp, đó là lý do Đức Chúa Trời thực hiện công tác cứu chuộc của Ngài dưới danh Jêsus. Ngài đã mở ra Thời đại Ân điển và kết thúc Thời đại Luật pháp, bày tỏ tâm tính thương yêu và khoan dung của Đức Chúa Trời. Ngài còn ban ân điển dồi dào cho con người, và cuối cùng chịu bị đóng đinh vì con người, để cứu chuộc chúng ta khỏi tội lỗi của mình. Từ đó, chúng ta bắt đầu cầu nguyện với danh Jêsus và tôn kính danh Ngài là thánh khiết, để tận hưởng sự tha thứ của Ngài cho tội lỗi của chúng ta, và ân điển dư dật của Ngài. Danh “Jêsus” là để mọi người ở Thời đại Ân điển có thể được tái sinh và nhận được sự cứu rỗi. Ý nghĩa của nó là của lễ chuộc tội của lòng khoan dung và thương yêu cho sự cứu chuộc nhân loại. Danh “Jêsus” biểu trưng cho công tác cứu chuộc của Đức Chúa Trời, và cũng biểu trưng cho tâm tính khoan dung và thương yêu của Ngài. Các anh chị em, chúng ta có thể thấy từ hai giai đoạn công tác mà Đức Chúa Trời đã hoàn thành rằng danh mà Ngài lấy trong mỗi thời đại có một ý nghĩa đặc biệt. Mỗi danh biểu trưng cho công tác của Đức Chúa Trời và tâm tính Ngài bày tỏ ở thời đại đó. Trong Thời đại Ân điển, khi Chúa đến, nếu Ngài không được gọi là Jêsus, mà được gọi là Giê-hô-va, thì công tác của Đức Chúa Trời sẽ phải dừng lại ở Thời đại Luật pháp, và nhân loại bại hoại sẽ không bao giờ nhận được sự cứu chuộc của Đức Chúa Trời. Cuối cùng, con người sẽ bị lên án và trừng phạt vì vi phạm luật pháp, và khi Đức Chúa Trời đến vào thời kỳ sau rốt, nếu Ngài vẫn được gọi là Jêsus, nhân loại bại hoại chỉ có thể nhận được sự cứu chuộc cho tội lỗi của họ, nhưng không bao giờ được làm tinh sạch và cứu rỗi để bước vào vương quốc của Đức Chúa Trời. Đây chính là vì chúng ta được tha thứ tội lỗi nhờ tin vào Đức Chúa Jêsus, nhưng bản tính tội lỗi bên trong ta vẫn tồn tại. Chúng ta vẫn thường xuyên phạm tội, nên chưa hoàn toàn được Đức Chúa Trời thu nhận. Nên để hoàn toàn cứu rỗi nhân loại khỏi tội lỗi, Đức Chúa Trời đang thực hiện một giai đoạn công tác khác để hoàn toàn làm tinh sạch và cứu rỗi nhân loại, trên nền móng công tác của Đức Chúa Jêsus. Danh của Đức Chúa Trời phải thay đổi tùy theo. Việc Đức Chúa Trời được gọi là Đức Chúa Trời Toàn Năng vào thời kỳ sau rốt thực ra đã được tiên tri từ lâu. Chúng ta có thể tìm thấy nếu xem lại thật kỹ. Hãy cùng đọc lại Khải Huyền 1:8. “Chúa là Đức Chúa Trời, Đấng Hiện Có, Đã Có, Và Còn Đến, là Đấng Toàn năng, phán rằng: Ta là An-pha và Ô-mê-ga”. Giờ mọi người hãy giở tới chương 11:16-17. “Hai mươi bốn trưởng lão đương ngồi ở trước mặt Đức Chúa Trời, trên ngai mình, đều cúi mình sấp mặt xuống, thờ lạy Đức Chúa Trời, mà rằng: Hỡi Chúa là Đức Chúa Trời Toàn năng, là Đấng Hiện Có, Trước Đã Có, chúng tôi cảm tạ Ngài, vì Ngài đã cầm quyền rất cao trong tay và đã trị vì”. Điều này cũng được tiên tri trong Khải Huyền 4:8, 16:7, 19:6 và nhiều chỗ khác trong Kinh Thánh. Danh mới của Đức Chúa Trời vào thời kỳ sau rốt là Đấng Toàn Năng, tức là Đức Chúa Trời Toàn Năng.
Đức Chúa Trời là Đấng khôn ngoan, từng việc Ngài làm đều có ý nghĩa lớn lao. Danh Đức Chúa Trời Toàn Năng hoàn toàn biểu trưng cho công tác của Ngài và tâm tính mà Ngài bày tỏ vào thời kỳ sau rốt. Nếu không có Đức Chúa Trời đích thân tiết lộ những lẽ nhiệm mầu này cho chúng ta, thì dù có đọc Kinh Thánh bao nhiêu năm, chúng ta vẫn sẽ không hiểu những điều này. Hãy cùng đọc những lời của Đức Chúa Trời Toàn Năng nhé.
Đức Chúa Trời Toàn Năng phán: “Công tác của Đức Chúa Trời xuyên suốt mọi sự quản lý của Ngài là hoàn toàn rõ ràng: Thời đại Ân điển là Thời đại Ân điển, và thời kỳ sau rốt là thời kỳ sau rốt. Có những khác biệt rõ rệt giữa mỗi thời đại, vì trong mỗi thời đại, Đức Chúa Trời làm công tác đại diện cho thời đại đó. Để công tác của thời kỳ sau rốt được hoàn thành, phải có sự thiêu đốt, sự phán xét, hình phạt, cơn thịnh nộ, và sự hủy diệt để kết thúc thời đại. Thời kỳ sau rốt ám chỉ thời đại cuối cùng. Trong thời đại cuối cùng, chẳng phải Đức Chúa Trời sẽ kết thúc thời đại sao? Để kết thúc thời đại, Đức Chúa Trời phải mang theo hình phạt và sự phán xét với Ngài. Chỉ bằng cách này, Ngài mới có thể kết thúc thời đại. … Do đó, trong Thời đại Luật pháp, Đức Giê-hô-va là danh của Đức Chúa Trời, và trong Thời đại Ân điển, danh Jêsus đã đại diện cho Đức Chúa Trời. Trong thời kỳ sau rốt, danh của Ngài là Đức Chúa Trời Toàn Năng – Đấng Toàn Năng, Đấng dùng quyền năng của Ngài để hướng dẫn con người, chinh phục con người, thu nhận con người, và cuối cùng sẽ kết thúc thời đại” (Khải tượng về công tác của Đức Chúa Trời (3), Lời, Quyển 1 – Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời).
“Ta đã từng được biết đến là Đức Giê-hô-va. Ta cũng đã được gọi là Đấng Mê-si, và mọi người đã từng gọi Ta là Jêsus Đấng Cứu thế với tình yêu thương và sự quý trọng. Tuy nhiên, ngày nay Ta không còn là Đức Giê-hô-va hay Jêsus mà mọi người đã biết trong quá khứ nữa; Ta là Đức Chúa Trời, Đấng đã trở lại trong thời kỳ sau rốt, Đức Chúa Trời sẽ chấm dứt thời đại. Ta chính là Đức Chúa Trời trỗi dậy từ địa cực, đầy đủ toàn bộ tâm tính của Ta, và đầy thẩm quyền, danh dự và vinh hiển. Mọi người chưa từng tiếp xúc với Ta, chưa từng biết đến Ta, và vẫn luôn không biết gì về tâm tính của Ta. Từ lúc sáng thế cho đến ngày nay, không một ai từng nhìn thấy Ta. Đây là Đức Chúa Trời, Đấng hiện ra cho con người trong thời kỳ sau rốt nhưng lại ẩn giấu giữa con người. Ngài cư ngụ giữa con người, chân thật và thực tế, như mặt trời thiêu đốt và ngọn lửa cháy rực, đầy dẫy quyền năng và tràn đầy thẩm quyền. Sẽ không có một người hay một vật gì không bị phán xét bởi những lời của Ta, và sẽ không có một người hay một vật gì không được làm cho thanh sạch thông qua sự thiêu đốt của ngọn lửa. Cuối cùng, mọi quốc gia sẽ được phước nhờ những lời của Ta, và cũng bị đập tan thành từng mảnh vì những lời của Ta. Theo cách này, tất cả mọi người trong thời kỳ sau rốt sẽ thấy rằng Ta là Đấng Cứu Thế tái lâm, và rằng ta là Đức Chúa Trời Toàn Năng chinh phục toàn thể nhân loại. Và tất cả sẽ thấy rằng Ta đã từng là của lễ chuộc tội cho con người, nhưng trong thời kỳ sau rốt Ta còn trở thành những tia mặt trời thiêu đốt mọi thứ, cũng như là Mặt Trời công chính phơi bày muôn vật. Đây là công tác của Ta trong thời kỳ sau rốt. Ta đã lấy danh này và sở hữu tâm tính này hầu cho tất cả mọi người có thể thấy rằng Ta là một Đức Chúa Trời công chính, mặt trời thiêu đốt, ngọn lửa cháy rực, và hầu cho tất cả có thể thờ phượng Ta, Đức Chúa Trời có một và thật, và hầu cho họ có thể nhìn thấy dung nhan thật của Ta: Ta không chỉ là Đức Chúa Trời của dân Y-sơ-ra-ên, và Ta không chỉ là Đấng Cứu Chuộc; mà Ta là Đức Chúa Trời của mọi tạo vật trên khắp các từng trời, đất và biển” (Đấng Cứu Thế đã trở lại trên một “đám mây trắng”, Lời, Quyển 1 – Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời).
Vào thời kỳ sau rốt, Đức Chúa Trời sẽ thực hiện công tác phán xét của Ngài ở Thời đại Vương quốc dưới danh Đức Chúa Trời Toàn Năng. Ngài đã phơi bày bản tính bại hoại của nhân loại, và phán xét sự bất chính của chúng ta qua lời Ngài để chúng ta hiểu được bản tính và thực chất của mình qua việc đọc những lời này, hiểu được lẽ thật về việc chúng ta đã bị Sa-tan làm bại hoại tới đâu, hiểu được gốc rễ sự bại hoại, hiểu được sự công chính và tâm tính không cho phép loài người xúc phạm của Đức Chúa Trời. Ngài còn chỉ ra một con đường và hướng đi để chúng ta thay đổi tâm tính của mình nhằm từ bỏ tà ác, theo đuổi lẽ thật, đạt được sự thay đổi tâm tính và được Đức Chúa Trời cứu rỗi. Đức Chúa Trời đã đến để thực hiện công tác phán xét và làm tinh sạch nhân loại, phân loại chúng ta, thưởng thiện phạt ác, để hoàn toàn cứu rỗi nhân loại bại hoại khỏi sự thống trị của Sa-tan và kết thúc kế hoạch quản lý sáu ngàn năm của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời đã xuất hiện trước nhân loại vào thời kỳ sau rốt với tâm tính công chính, oai nghi, và thịnh nộ không dung thứ sự xúc phạm của Ngài. Ngài đã biểu lộ một cách công khai tâm tính vốn có của Ngài, Ngài có gì và là gì. Ngài đã đến để phán xét và hành phạt toàn bộ sự bại hoại và bất chính của nhân loại, để hoàn toàn cứu rỗi chúng ta khỏi tội lỗi và khôi phục sự thánh khiết nguyên thủy của con người. Ngài muốn toàn bộ loài người không những thấy được sự khôn ngoan của Ngài trong việc sáng tạo trời, đất và vạn vật, mà còn thấy sự khôn ngoan hơn nữa trong công tác thực tế của Ngài giữa nhân loại. Ngài không những sáng tạo ra vạn vật, mà Ngài còn cai quản vạn vật. Ngài không những có thể làm của lễ chuộc tội cho nhân loại, mà còn có thể hoàn thiện, cải hóa và làm tinh sạch chúng ta. Ngài là Đầu tiên và Cuối cùng. Không ai có thể thấu được sự kỳ diệu hay hành động của Ngài. Nên, gọi Đức Chúa Trời bằng danh Đức Chúa Trời Toàn Năng là phù hợp nhất. Công tác của Đức Thánh Linh hiện giờ chỉ là duy trì công tác đã hoàn thành dưới danh Đức Chúa Trời Toàn Năng. Bất cứ ai cầu nguyện với danh Đức Chúa Trời Toàn Năng và thật sự thờ phụng Ngài có thể đạt được công tác của Đức Thánh Linh, và tận hưởng sự bồi dưỡng dư dật cả đời và sự chăm tưới của Đức Chúa Trời. Nếu không, họ sẽ sa ngã vào bóng tối và lầm đường lạc lối. Hiện tại, những hội thánh còn bám vào Thời đại Ân điển đang phải nếm trải sự tiêu điều. Tín hữu thờ ơ với đức tin, người rao giảng không còn gì để giảng, và mọi người không còn xúc động khi cầu nguyện với Đức Chúa Trời. Thêm vào đó, ngày càng nhiều người không chịu nổi sự cám dỗ của thế giới. Lý do chính là vì họ chưa tiếp nhận danh Đức Chúa Trời Toàn Năng, và họ đã không theo kịp công tác mới của Đức Chúa Trời.
Trích từ kịch bản phim Danh Đức Chúa Trời đã thay đổi
Hồi chuông thời sau hết báo động đã vang lên, đại thảm họa đã ập xuống, bạn có muốn cùng gia đình nghênh đón được Thiên Chúa, và có cơ hội nhận được sự che chở của Thiên Chúa không?